Góc âm nhạc: “Ta có hẹn với tháng 5” lời hẹn với thanh xuân!

“Ta có hẹn với tháng 5” lời hẹn với thanh xuân! Ca khúc của Hồ Tiến Đạt qua giọng hát Nguyên Hà vẽ ra khoảng trời ký ức về tháng 5 dịu dàng nhưng man mác buồn.

“Tỏ tình vào một ngày tháng 5 và đã bị từ chối”

“Người con gái tôi thương sinh tháng 5”

“Yêu một chàng trai tháng 5, chờ một cái hẹn chẳng bao giờ đến”

“Tháng 5 bắt đầu một tình yêu khờ dại”

“Tháng 5, mình quyết tâm bỏ lỡ người con trai ấy”

“Tháng 5 của tôi là những cuộc chia tay không hồi kết, cùng những tổn thương day dứt, âm ỉ đến đau lòng”

‘Ta có hẹn với tháng 5’ – Nguyên Hà

https://www.youtube.com/watch?v=UZKZwOorRjQ

Mỗi người đều mang một ký ức riêng. Không chỉ tháng 5 con người ta mới yêu nhau, mới chia tay, thất tình hay hò hẹn. Nhưng dấu mốc tháng 5 với tuổi trẻ dường như nhiều cảm xúc hơn. Tháng 5 là lúc khởi đầu nhưng cũng kết thúc nhiều điều. Không còn những trận ẩm ướt dai dẳng sót lại của mùa xuân, tháng 5 bắt đầu mùa hè với nắng tươi, gió lộng và những cơn mưa bất chợt. Tháng 5, học trò rục rịch bước vào mùa chia tay trường lớp – từ đây nhiều mối tình chớm nở hoặc chia xa. Tháng 5, có người lòng thênh thênh như mây trời, cũng có người bắt đầu vương vấn nhớ nhung.

Ta nhớ người ngồi sau ta khi chiều qua
Trên con đường ngày không mưa ta đội nắng đến mặt trời
Kìa gió kia ngược lối
Còn em đang mỉm cười
Mình có nhau giữa mùa thảnh thơi…

Tình yêu thời học trò trong sáng, hồn nhiên và với nhiều người là thứ tình đẹp nhất. Khi còn trẻ, biết bao người đã phăm phăm “ngược đường, ngược nắng” để yêu. Chỉ cần được ở bên nhau, cả thế giới này đều bình yên, tươi đẹp. Điều nhớ nhất sẽ chỉ là nụ cười của chàng trai hay cô gái ta yêu trong buổi chiều hôm ấy. Giai điệu nhẹ nhàng mở ra khung cảnh thời thanh xuân, có hai con người an nhiên yêu giữa tháng 5 đầy nắng gió.

Ta nhớ người tựa vai ta trong ngày gió
Bên ô cửa nhìn xa xăm cần lắm cơn mưa rào
Nghe tim nhịp vu vơ
Lời ra rất vụng về
Mà lòng vui như trẻ thơ nhận được quà

Tình đầu thường không mang nhiều sóng gió. Chưa có nhiều cảm xúc hờn ghen, dằn vặt, trách móc, oán hận, đau buồn, thất vọng. Nó là những nỗi vui vu vơ, nỗi buồn dịu nhẹ. Vui khi được ở bên nhau nói cười. Vui khi được đón đưa, dù lúc bên nhau lóng ngóng, vụng về như đứa trẻ. Miệng nói những lời không đầu không cuối tưởng vô nghĩa nhưng trong lòng hân hoan đến tận nhiều ngày sau.

Hẹn nhau giữa tháng 5 khi trời đang nắng hóa cơn mưa đầu mùa
Để cơn mưa tưới mát những lắng lo ngày bên nhau đón đưa
Tình yêu hãy giữ yên đây trong vòng tay ta như thế
Vì có em
Đời ấm êm
Mình có nhau như ngày xưa đã từng…

“Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa thì bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa” – câu nói nổi tiếng từ phim You Are The Apple of My Eye thường được trích dẫn trong những câu chuyện về tuổi thanh xuân, về tình yêu thời trẻ. Lời hẹn ước giữa tháng 5 cũng là một biến thể của câu nói đó. Hẹn nhau trong cơn mưa đầu mùa – nhân chứng của những ngày tháng yêu nhau. Cơn mưa tháng 5 không dai dẳng cũng chưa xối xả trời đất mà ào đến rồi qua mau, khiến bất ngờ xen lẫn thích thú. Điều quan trọng là hai người yêu nhau được cùng sống trong khoảnh khắc cơn mưa ấy, được cùng ướt mưa, được vòng tay ôm sưởi ấm, che chở nhau. Hẹn nhau giữa tháng 5 cũng là hẹn với tuổi thanh xuân, với mối tình thời trẻ. Đó không hẳn là một cuộc hẹn cho tương lai mà là cuộc hồi tưởng về quá khứ gắn với dấu mốc thời gian đặc biệt – tháng 5.

Ngoài Ta có hẹn với tháng 5, Hồ Tiến Đạt từng để lại ấn tượng với Điều vô lý thứ nhất. Ca khúc của anh đều mang tinh thần nhẹ nhàng, dịu dàng pha chút buồn man mác. Những bài hát thuộc về tuổi trẻ, về người trẻ. Nhiều người nói nhạc Hồ Tiến Đạt có dáng dấp nhạc Quốc Bảo. Tuy nhiên, ca từ, ngữ nghĩa trong bài hát của Tiến Đạt đơn giản hơn. Nó được đón nhận bởi những cảm xúc giản dị, gần gũi, nhất là với giới sinh viên, học trò. Bởi thế, dễ dàng bắt gặp ca khúc của Hồ Tiến Đạt vang lên ở một quán cà phê sinh viên, nơi những người trẻ hát cho nhau nghe hay cùng thả trôi cảm xúc theo đĩa nhạc. Giọng hát Nguyên Hà như cặp bài trùng giúp nâng bổng giai điệu ca khúc của Hồ Tiến Đạt, khiến nỗi buồn không tù túng, trĩu nặng mà nhẹ bay giữa không trung.

Tổng hợp